Nắc em nữ sinh vú đẹp sung sướng quá đi

Hoàng ngẩng lên, tay móc lồn cô, ngón giữa luồn sâu, ót một tiếng “ọc ọc” anh thì thầm: “Hôm đó ở nhà hàng, hắn làm em như này sao?” Thư giật mình, lồn cô siết chặt ngón tay anh khi nghe nhắc đến Nam, “Ư… anh… đừng nói…” nhưng cơ thể phản bội, nước lồn bắn ra tung tóe, cô rên dài: “Aaaa… em ra… em ra… rồi… anh ơi…” Hoàng phát hiện sự nhạy cảm ấy, móc mạnh hơn, “Pạch pạch pạch,” nước lồn văng lên tay anh, “Em nứng khi anh nhắc chuyện đó sao, Thư?”
Thư thở hổn hển, mặt đỏ ửng, “Không… anh… em chỉ sướng với anh…” nhưng lòng cô run, ký ức Nam làm cô ra trong phòng khám hiện về. Thư đứng cạnh, chiếc áo khoác mỏng màu xám trùm qua vai run rẩy, đôi chân trần lạnh buốt áp sát vào nhau, mái tóc rối bù xõa xuống che đi đôi mắt đỏ hoe còn đọng nước, lòng cô nặng trĩu như mang theo cả cơn bão từ công viên về đây. Hoàng ngồi trong góc phòng, chiếc ghế xoay bọc da màu đen kêu “cót két” mỗi khi anh ngả lưng, đôi mắt dán vào tấm ảnh nhà hàng trên bàn, lòng mâu thuẫn không ngừng giằng xé. Hoàng nhìn sâu vào mắt cô, ánh mắt anh thoáng buồn nhưng cũng có gì đó lạ lùng, anh vuốt tóc cô, những ngón tay thô ráp lùa qua từng sợi tóc rối, “Anh không trách em, em yêu, anh chỉ muốn hiểu hết, anh nghi Nam không chỉ uy hiếp một mình em, anh sẽ tìm hiểu thêm.” Anh